Sài Gòn mình thương nhau
(Tg: ngoclưu797)
Sài Gòn của tui suốt chiều dài lập quốc
Chưa bao giờ hoang vắng như hôm nay
Khắp Sài Gòn những con phố giăng dây
Những góc đường buồn lặng yên không nói
Chợ Bến Thành cô đơn chiều nhạt nắng
Nhớ bàn chân nhộn nhịp những trưa hè
Bình Điền xưa người ngược xuôi tấp nập
Giờ buồn hiu nằm chờ những chuyến hàng
Sài Gòn mình nằm im lìm vắng bó
Cửa đóng then gài đường chẳng có ai
Trả cho tui Sài Gòn kẹt xe và khói bụi
Còn đâu những ồn ào, giờ chỉ còn tiếng ve
Sài Gòn mình bịnh lần này nặng lắm
Vi rút vô hình chẳng chừa một ai
Chị công nhân mơn nớp bữa ăn ngày mai
Cô bán phở đóng cửa hàng buồn bã
Cụ già khóc mặt nhăn nheo khốn khó
Vé số cấm rồi lấy gì nuôi nhau
Anh trung lưu cũng trằn trọc thâu đêm
Cô giáo trẻ mong về trường giảng dạy
Nhưng Sài Gòn ơi còn đó những tấm lòng
Biết trăn trở, biết chia nhau mà sống
Biết yêu thương, cưu mang và đùm bọc
Tình người ấm nồng, Sài Gòn sớm ổn thôi
Sài Gòn yêu dấu, Sài Gòn của chúng tôi
Luôn hiên ngang và tràn trề nhựa sống
Luôn hừng hực trái tim hồng ấm nóng
Hào sảng đầu tàu kéo cả nước đi lên
Sài Gòn ơi nghỉ ngơi vài ngày nhé!
Dưỡng bịnh xong rồi Sài Gòn sẽ mạnh thôi
Cả nước đồng lòng nhường Sài Gòn đi trước
Sài Gòn khỏe rồi lại gánh vác giang san
Sẽ nhanh thôi Sài Gòn lại an khang
Lại nhộn nhịp, lại vào ra tấp nập
Sài Gòn sẽ lại lộng lẫy hào hoa
Như chưa từng những ngày như thế
Lại quán xá vỉa hè, lại những món ăn quen
Ly chè thơm, ly cà phê ít đường nhiều đá
Bạn bè thân lại rộn ràng vồn vã
Bên nhau ngắm nhìn thành phố trẻ hồi sinh
Bạn sẽ nghe họ hát về mình
Về cuộc chiến chưa bao giờ từng có
Về nhiệt huyết trong tim dòng máu đỏ
Vẽ những kiên cường và khát vọng thay da
Tiếng còi tàu lại giục giã khơi xa
Sớm khỏe thôi Sài Gòn ơi mau nhé
Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi Sài Gòn ơi!
Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi Sài Gòn ơi!
Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi Sài Gòn ơi!