QUÊ NGOẠI THÂN THƯƠNG
Quê ngoại tôi, miền quê An Thạnh
Thân thương, một mực rất thân thương
Nơi tôi sinh ra, tươi mát bờ mương
Lớn lên nhờ chôm chôm, dâu, mận
Quê ngoại tôi, ân tình thấm đậm
Quê ngoại tôi, NLS Bình Dương
Tính cách tôi, biết chút khoan nhường
Mến bè bạn, thầy cô nhiều lắm
-o-o-o-o-
Quê ngoại tôi, trọng tình bè bạn
Lúc thiếu thời, chung lớp chung trường
Cùng sẻ chia, gian khó vui buồn
Lúc mát mặt, không quên thời lận đận
Nhân cách tôi, thầy cô rèn luyện
Sống giản đơn, trung thực, chân thành
Ước vọng tôi, đấp nghĩa vun tình
n ngãi cũ, giữ luôn nồng mặn
-o-o-o-o-
Hành trang tôi, buồn phiền, hờn giận
Giữ làm chi, mai sớm chóng quên
Nhưng cảm tình kính mến, yêu thương
Sẽ bảo quản, trong lòng vô tận
Quê ngoại tôi, nơi nuôi ước nguyện
Sắc áo nâu, cất kỹ đến cùng
Dầu cuộc đời, chìm nổi, thăng trầm
Dẫu no đói, không rời bỏ bạn
-o-o-o-o-
Thầy cô tôi, những người ban tặng
Cho chúng tôi, lẽ sống đời thường
Sống làm người nhân cách sáng trong
Làm khế ngọt, không làm mướp đắng
Áo nâu, từng đội mưa dãi nắng
Vai rách sờn, lòng cứ giữ bền
Qua tháng năm, rất mực thủy chung
Yêu thầy, cô, tình sâu nghĩa nặng
-o-o-o-o-
Chiều An Thạnh, quang mây nhạt nắng
Tình bạn bè mẫu mực yêu thương
Thầy cô tôi, nhẫn nại, bao dung
Yêu trường cũ, lòng quên sao đặng
Mỗi dịp, tôi quay về đất Búng
Lòng bồi hồi, thương cội nhớ nguồn
Nôn nao, nhìn ẩn hiện sân trường
Có hình bóng bạn thầy thấp thoáng
-o-o-o-o-
Quê ngoại tôi, yêu thương sâu lắng
Trong tim tôi, sâu kín tâm hồn
Cuộc mưu sinh qua mọi nẻo đường
Tôi mang theo cả khung trời An Thạnh
Quê hương tôi, xanh dâu, đỏ mận
Mái trường xưa, kỷ niệm ngàn thương
Thầy cô tôi, còn lại không đông
Bạn bè tôi, gắng luôn kề cận
-o-o-o-o-
Mấy năm nay, mưa hòa gió thuận
Họp mặt đầu năm về lại cho đông
Cho mai ngày sớm bước vào xuân
Cho hoa thắm cho tiếng cười bất tận ./.
Nguyễn Văn Bậu 22/3/2018