NỖI NIỀM XƯA THƯƠNG NHỚ.
Tôi và nhỏ là hai người bạn từ thời tiểu học, không hiểu sao ngày bé tí ấy nhỏ ghét tôi lắm. Tôi thì chẳng bận tâm đến chuyện ấy vì còn mải mê nhiều chuyện khác. Nhưng người đời có câu " Ghét của nào Trời trao của ấy". Bẵng đi vài năm, nhỏ và tôi phải cùng học với nhau năm lớp tám trường Nông Lâm Súc, không hiểu sao nhỏ lại được xếp ngồi bên cạnh tôi, nhỏ không có sự lựa chọn nào đành phải theo ý Trời. Thời gian trôi qua nhỏ chợt nhận ra tôi không đáng ghét như nhỏ nghĩ mà tôi thật dễ thương chuyên bày trò nghịch ngợm, chọc phá, lôi kéo, cuốn hút nhỏ theo tôi để đến nỗi bị thầy phạt quét văn phòng hai tuần. Ôi! Ngày xưa đi học sao mà quá nhiều kỷ niệm
Trang Thao làm bài thơ này tặng Kim Lan để nhớ mãi ngày xưa thân thương đó
NỖI NIỀM XƯA THƯƠNG NHỚ.
Hai lăm năm rồi mình lạc nhau
Giờ tìm được bồi hồi sung sướng
Chỉ muốn bay nhanh về gặp mặt
Cô bạn móm xinh thuở học trò
Cô vẫn thế sống đời bình dị
Nhỏ nhẹ nhu mì như con gái
Vẫn nụ cười e ấp, đơn sơ
Chờ đón bạn mừng vui tíu tít
Mắt trong veo háo hức đong đầy
Lấy khoảng trời riêng ta cất giữ
Lần giở tìm bóng cũ hình xưa
Thuở đến trường thơ ngây quá đỗi
Mỗi ngày gặp là thêm lần nhớ
Ta thân Lan nhất trong đám bạn
Cùng với Hoài Hương cặp bài trùng
Ta tếu táo hay bày trò nghịch
Lan khờ khạo làm theo lời xúi
Chọc phá Hoài Hương cười hả hê
Ai bảo xinh yêu sớm một mình
Ta với Lan chả thèm yêu vội
Để thì giờ bắt bướm, hái hoa
Vào rừng đi dạo khi hè đến
Nghe tiếng ve sầu nức nở than
Chiến sự nổ ra mình tan tác
Hết những ngày thơ cả ước mơ
Vào được giảng đường Nông Lâm học
Đứa đi lấy chồng, kẻ tha hương
Người về với đất tìm an nghỉ
Sóng gió cuộc đời mãi đẩy đưa.
Trưa nắng Sài gòn ta tìm đến
Mình gặp nhau rồi thỏa ước mong
Đêm nay không ngủ chong đèn viết
Nỗi niềm xưa thương nhớ vơi đầy.
BMT,3/2006.
TRANG THAO.
Hai lăm năm rồi mình lạc nhau
Giờ tìm được bồi hồi sung sướng
Chỉ muốn bay nhanh về gặp mặt
Cô bạn móm xinh thuở học trò
Cô vẫn thế sống đời bình dị
Nhỏ nhẹ nhu mì như con gái
Vẫn nụ cười e ấp, đơn sơ
Chờ đón bạn mừng vui tíu tít
Mắt trong veo háo hức đong đầy
Lấy khoảng trời riêng ta cất giữ
Lần giở tìm bóng cũ hình xưa
Thuở đến trường thơ ngây quá đỗi
Mỗi ngày gặp là thêm lần nhớ
Ta thân Lan nhất trong đám bạn
Cùng với Hoài Hương cặp bài trùng
Ta tếu táo hay bày trò nghịch
Lan khờ khạo làm theo lời xúi
Chọc phá Hoài Hương cười hả hê
Ai bảo xinh yêu sớm một mình
Ta với Lan chả thèm yêu vội
Để thì giờ bắt bướm, hái hoa
Vào rừng đi dạo khi hè đến
Nghe tiếng ve sầu nức nở than
Chiến sự nổ ra mình tan tác
Hết những ngày thơ cả ước mơ
Vào được giảng đường Nông Lâm học
Đứa đi lấy chồng, kẻ tha hương
Người về với đất tìm an nghỉ
Sóng gió cuộc đời mãi đẩy đưa.
Trưa nắng Sài gòn ta tìm đến
Mình gặp nhau rồi thỏa ước mong
Đêm nay không ngủ chong đèn viết
Nỗi niềm xưa thương nhớ vơi đầy.
BMT,3/2006.
TRANG THAO.