Nhớ em áo nâu Nông Lâm Súc
Em, cô gái áo nâu
Chẳng phải xuất gia đi tu vì đầu vẫn còn tóc
Cũng chẳng phải quá nghèo đi học thiếu vải hoa
Bởi y phục trường em đơn giản vậy mà
Lao động chân tay dáng ngà đành chịu thế
Em, cô gái áo nâu
Luôn tự hào ngạo nghễ
Hơn bốn mươi năm vẫn nhớ bạn ngày xưa
Nhớ những buổi thực hành đầu đội nắng mưa
Cuốc, dao , rựa... cơm muối dưa chẳng ngại
Canh nông, mục súc... phận là con gái
Mắc cở thẹn thùng tự ái nước da đen
Cái áo nâu thỉnh thoảng thắm mùi phèn
Quần " phá lấu" đã quen cùng bàn chân đất
Em, cô gái áo nâu
Tính hiền lành chân chất
Nói chuyện dễ thương mà thương chẳng dễ à nghen
Bôn ba cuộc sống bon chen
Vẫn đẹp mặn mà, được khen là khoái cười híp mắt
Em, cô gái áo nâu thuở nào sâu sắc
Áo cũ xưa rồi ít chịu mặc để làm duyên
Ai nhắc chuyện xưa, được dịp em sẽ nói huyên thuyên
Tự hào khoe về trường chuyên NÔNG LÂM SÚC !