GỬI NĂNG LƯỢNG YÊU THƯƠNG
TỚI SÀI-GÒN MẾN YÊU ...
Bước nhẹ thôi Sài Gòn đang mệt đó,
Lạc mất nhau trong truy vết hẹn hò,
Bịnh mất rồi! Góc phố ngủ đi nhen,
Và tắt bớt những ngọn đèn xanh đỏ,
Bước nhẹ thôi! Sài Gòn đang mệt đó!
Có ai đâu vui khỏe mãi trên đời?
Gò Vấp buồn, Bình Thạnh cũng chơi vơi!
Thương Thạnh Lộc từng cơn đau thắt ngực,
Từ quận Nhất, quận Ba, qua Thủ Đức,
Khúc quanh nào cũng nóng lạnh âu lo!
Lạc mất nhau trong truy vết hẹn hò,
Lớp khẩu trang giấu nụ cười mệt lả,
Còi cứu thương quặn lòng đường hối hả,
Cứ bàng hoàng những F1, F0...
Tháng Sáu mưa, đếm bong bóng phập phồng,
Những con số vẫn chưa buồn dừng lại,
Sài Gòn bịnh! Đó đây đành trễ nải!
Qua quán quen, gặp biển "Bán mang về"!
Mệt chút thôi, khi bạo bệnh tứ bề!
Tạm giãn cách cho đời thêm khoảng lặng,
Gửi niềm tin nơi thiên thần áo trắng,
Và đồng hành, đồng hướng... Sẽ yên thôi!
Hạ Nguyên
Thương lắm Saigon của chúng ta ơi!
Chúc cho Saigon vượt qua và triệt tiêu đại dịch...
Những Bác sĩ và tình nguyện viên trên tuyến đầu chống dịch!
Đường phố Saigon vắng lặng...