Vĩnh biệt Bernhard
Mới hôm thứ tư, tôi đang làm việc thì bỗng thấy Bernhard đứng trước cửa nhà, tay kề chiếc xe lăn, tay vẫy chào tôi, trông ông ta còn khỏe lắm, thế mà hai ngày sau tôi nhận được thiệp báo tin. Rằng ông ta đã qua đời sau ngày hôm đó. Thật là một bất ngờ.
Tôi đến Nông trại ông làm việc gần mười lăm năm nay và quen ông từ đó. Hồi ấy ông đã về hưu và giao lại tất cả Cơ sở cho con ông làm chủ, nhưng thỉnh thoảng tôi thấy ông cũng hay lái chiếc máy cày cũ kỹ ra đồng phụ giúp con ông như tưới phân, phát cỏ.
Và từ đó tôi làm việc dưới sự chỉ đạo của con ông cho đến hôm nay. Ngày ngày làm việc, tôi đều gặp ông cả. Ông vốn chất phác, hiền từ của một nông dân chân chất, hể mỗi lần gặp mặt tôi là luôn thăm hỏi sức khỏe gia đình và con cái.Tôi cũng thế, nên ông rất quí mến tôi và ngược lại.
Sau năm năm làm việc tôi nghe ông ngã bệnh. Hồi ấy ông khoảng bảy mươi tuổi, cứ nay Bác sĩ, mai Nhà thương nhìn ông sức khỏe sa sút rất nhiều từ một con người lực lưỡng, thế mà chỉ mấy chốc, ông chỉ còn bộ xương da bọc trong thê thảm vô cùng. Đứng nhìn ông mà nghĩ đến tuổi già.
Trong những lần đau bệnh, tôi thường hay thăm hỏi vợ ông. Rằng sau ông mau sa sút đến thế. Bà bảo! Ông bị cái dạ dầy hành hạ mấy năm qua, ăn không được nhiều, khi ăn xong thì không tiêu, cứ cắt, mổ nhiều lần mà cũng chẳng thấy giảm bớt phần nào. Bà là một người vợ chân thành, đức hậu lo cho ông từ li, từ tí cho đến khi ông nhắm mắt lìa đời.
Qua bức thư báo tử, sau mấy ngày còn gặp gỡ, tôi thật bàng hoàng, xúc động khi hay tin ông đã ra đi một cách đột ngột và thứ ba nầy: Ngày chín, tháng sáu lúc mười hai giờ bốn mươi lăm là lúc tôi cùng mọi người đưa tiễn ông về nơi nước chúa. Nơi ấy tôi nguyện cầu cho linh hồn ông mau siêu thoát và luôn được thanh thản nơi suối vàng.
Vĩnh biệt ông, vĩnh biệt Bernhard, vĩnh biệt một con người đáng kính
Thật khó tin nổi trên cõi đời nầy, mới thấy hôm nay và ngày mai nghìn trùng xa cách.
Thủy Điền