Kính tặng thầy Nguyễn văn Vinh
Tôi vẫn nhớ
Ngày ấy ra đi đời phiêu bạt
Cố tìm chút chữ để nuôi thân
Vô tình tôi lại được gặp anh
Cùng cảnh ngộ xa nhà lưu lạc
Nhưng tôi anh hai người lại khác
Anh là Thầy,tôi chú Học sinh
Hai ta vui cùng một Gia đình
Rồi từ đó tôi anh Thầy bạn
Cuộc đời ngỡ muôn vàng sáng lạng
Nhưng không ngờ vận nước chuyển xoay
Kẽ mỗi nơi tận cuối chân trời
Một khoảng cách dường như vô tận
Nhớ thương Anh một thời là bạn
Quý mến Thầy một khoảng yêu thương
Dù đi đâu khắp chốn dặm trường
Tôi vẫn nhớ người Thầy năm cũ.