Vẫn biết người đi không mong trở lại
Nhưng trong lòng luôn nhớ mãi hôm nao
Đêm từng đêm vương khổ lụy đau sầu
Trách quá khứ bởi vì đâu đổ vỡ
Có phải chăng duyên phần dứt nợ
Hay vì bởi kiếp số còn vay
Nên lòng vẫn khiến nhớ mãi u hoài
Chuyện cảnh cũ chuỗi ngày dài trống vắng
Dẫu biết đó chuyện nay thành dĩ vãng
Bao năm rồi từng hụt hẫng hoang mang
Đành thôi chịu cảnh đôi đàng
Gió Biển
BÀI HỌA
Em đi không trở lại
Thời gian trôi anh nhớ mãi ngày nao
Nhìn trăng thề xót bao kỷ niệm thương đau
Chẳng tại em, vì đời bể dâu nên gẫy đổ .
Nước mắt duyên tình ta vẫn nợ
Làn môi ân nghĩa khách còn vay
Cho đêm đêm dằn vặt nhớ thương hòai
Nơi chốn cũ tháng năm dài bao thiếu vắng .
Ai chẳng biết chuyện xưa nay đã là dĩ vãng
Nhưng bao mùa qua cứ lảng vảng đeo mang
Vầng trăng xẻ nửa đôi đàng ! ...
Trần Nhất Lang
Tue Aug 27, 2013 9:30 am