Các anh chị thân,
Xin
mời các anh chị xem bài dưới đây để có thể cảm nhận dung mạo của một
người do nhiều yếu tố tạo thành và dung mạo có thể thay đổi theo thời
gian và theo lối sống của mỗi người.
Bài do anh Phạm Quang Bá, khóa 10, gởi cho chúng ta. Xin cám ơn anh Phạm Quang Bá.
Thân,
Nguyễn Đức Cao
Dung Mạo Đẹp Đến Từ Đâu?
Khuôn mặt xinh đẹp cũng là một loại phúc báo. Dù là phúc báo gì đều
có căn nguyên của nó, giống như tài phú đến từ bố thí, tôn quý đến từ
khiêm cung, khuôn mặt xinh đẹp đến từ dịu dàng lương thiện. Đến trung
niên, tướng mạo đã đi vào ổn định, cũng là thể hiện của tính cách một
người.
Tướng do tâm sinh, cảnh tùy tâm chuyển – (hình minh họa)
Nhiều người khoan hậu có khuôn mặt có phúc, người dịu dàng lương
thiện có khuôn mặt xinh đẹp. Người thô bạo, vẻ mặt hung dữ; rất nhiều
phụ nữ trung niên lão niên có phẩm tính không tốt, vẻ mặt thường cay
nghiệt, cũng gọi là tướng bạc mệnh, khắc chồng.
Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu
của quá trình tu tâm và hành động lâu dài; cũng vì vậy, tướng mạo sẽ
biểu lộ ra vận mệnh tương lai của một người. Xem tướng là một loại tích
lũy kinh nghiệm, tướng tùy tâm sinh, từ mặt biết tâm, từ tâm biết mệnh.
Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu
của quá trình tu tâm và hành động lâu dài; Vậy nguồn gốc khuôn mặt tuổi
thiếu niên, thanh niên ở đâu? Đặc thù của tướng mạo có quan hệ với sự
di truyền của bố mẹ, như màu da màu tóc, nhưng khuôn mặt dáng người cùng
tiên thiên có quan hệ, mức độ xinh đẹp là dựa theo những đời trước mà
bố trí.
Nửa đời trước của một người, là ảnh hưởng từ kiếp trước, nửa đời sau,
chính là tự mình. Vậy mới nói, sau khi đến trung niên, cần phải chịu
trách nhiệm với hành vi của chính mình.
Lòng từ bi cũng là một yếu tố quan trọng. Người có thiện tâm, thường
từ trong ra ngoài tản mát ra một loại hào quang, càng khiến người thuận
mắt, càng ngày càng thích tiếp xúc. Mà người ích kỷ, giảo hoạt, so đo,
tất khó nhìn, thậm chí xấu xí; cho dù may mắn có khuôn mặt đẹp đẽ, thì
trên mặt cũng sẽ dần hiện ra một vài chỗ khiến người không thích, người
ta thường nói khuôn mặt không có duyên, chỉ lần đầu gặp hơi thuận mặt,
tiếp xúc nhiều liền không còn thuận nữa.
Xin hãy tin rằng, tướng mạo là có thể từng bước thay đổi đấy! Nhất là
một khuôn mặt xinh đẹp sẽ từ trong ra ngoài tản mát ra một lực hấp dẫn,
khiến người gặp bất tri bất giác sinh lòng mến mộ. Nhiều khi, xinh đẹp
hay không, chính là từ tâm mà nhìn, “Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi”
chính là đạo lý này, tức là nhìn người mình yêu càng nhìn càng thấy đẹp.
Vì vậy, muốn có dung mạo đẹp, trước cần nội tâm đẹp!
Một, người cam tâm tình nguyện chịu thiệt, lại nhận được càng nhiều.
Người có thể chịu thiệt, nhân duyên nhất định sẽ tốt, nhân duyên tốt, cơ
hội tự nhiên sẽ nhiều. Mỗi người khi còn sống, có thể nắm bắt một hai
lần cơ hội là đủ!
Hai, người thích chiếm phần hơn, cuối cùng chẳng chiếm được bao
nhiêu, nhặt được một ngọn cỏ, mất đi một rừng cây. Người mà vừa đến lúc
tính tiền liền kiếm cớ đi việc khác hoặc móc hoài không ra tiền, cơ bản
đều là những người không có thành tựu gì.
Ba, người có ánh mắt tiểu nhân, tâm địa nhỏ hẹp. Lúc bạn bè hội tụ,
nói ra ba câu, đều không thoát khỏi chuyện cá nhân, người này chính là
ốc sên chuyển thế, nội tâm hư không, ích kỷ. Trong nội tâm chỉ có chuyện
nhà mình, những chuyện khác liền không liên quan đến anh ta.
Bốn, chỉ có tiếc duyên mới có thể tục duyên, tức là vun bồi duyên
phận. Trên đường đời, nhiều người chúng ta gặp, thật ra đều có duyên mới
gặp được nhau, hơn một nửa người thân chính là bạn tốt trong đời trước,
còn bạn tốt thì hơn một nửa là người thân trong đời trước, mang đến
phiền muộn cho bạn vì hơn một nửa là người bạn đã từng gây tổn thương.
Vì vậy cần nhớ: Đối xử tử tế với người thân, quan tâm người bên cạnh,
khoan dung những người làm bạn tổn thương, vì đây đều là nhân quả.
Năm, nội tâm vô khuyết gọi là phú, có thể bao dung người khác gọi là
quý. Luôn vui vẻ không phải là một loại tính cách, mà là một loại năng
lực.
Sáu, biện pháp giải quyết phiền muộn tốt nhất, chính là quên nó đi.
Bảy, tiếu khán phong vân đạm, toại đối vân khởi thì (cười nhìn gió mây nhạt, ngồi trông áng mây trôi).
Không giành là từ bi, không biện là trí tuệ, không nghe là thanh
tịnh, không nhìn là tự tại, tha thứ là giải thoát, biết đủ chính là
buông.
Tám, nội tâm không loạn, không khổ vì tình, không sợ tương lai, không giữ quá khứ.
Chín, kiếp này, bất kể thứ gì cũng sẽ không mang đi được, vậy nên hãy
sống với hiện tại, cười với hiện tại, và hãy ngộ ngay bây giờ!