”Cõi Tây phương Cực lạc cuối cùng”
BHUTAN
Điều
mà khiến mọi
người dân Bhutan
bớt đi nhiều gánh
nặng lo toan chính
là những chính
sách chính phủ
dành cho họ: y
tế, giáo dục tất
cả đều miễn phí.
người dân nông thôn
xây nhà có thể
mua gỗ hay vật tư
khác của nhà
nước với giá rất
rẻ, đôi khi chỉ
bằng 1-2% giá thị
trường. đáng nói
thêm cả hoàng tộc
cũng ở những ngôi
nhà bình thường
như nhà dân, cung
điện chỉ là nơi
làm việc, nên
không lạ lắm khi
người dân rất tôn
kính & yêu quý
nhà vua của họ.
Một đất nước khuôn phép đến lạ
kỳ.
Gần
như 100% ngườidân Bhutan theo đạo Phật và được trị vì bởi chính phủ
hoàng gia. Tinh
thần kính vua thờ
Phật thể hiện rất
rõ trong đời sống
của người dân,
trong bất kỳ ngôi
nhà nào cũng có
hình ảnh của Hoàng
tộc, trong đó có
Shabrung (người
lãnh binh thống
nhất Bhutan vào
thế kỷ 17) và cả
đại sư Liên Hoa
Sinh – (người đã
mang đạo Phật vào
đất nước Bhutan).
Giáo
lý nhà Phật được
dùng như kim chỉ nam
trong cuộc sống
thường nhật của
người dân và cũng là
một trong những cốt
lõi cơ bản để xây
dựng luật pháp của
chính phủ hoàng gia.
Từ trang phục, cách
sinh hoạt đến những
vấn đề lớn hơn như
giáo giục, y tế, bảo
vệ môi trường thiên
nhiên…đều có những
quy tắc chuẩn mực
của nó.
Luật
pháp Bhutan cấm chặt
phá cây rừng, giết
hại muôn thú…và từ
cuối năm 2004 Bhutan
cấm hẳn việc mua
bán và hút thuốc lá,
trở thành một quốc
gia không khói thuốc
đầu tiên trên thế
giới.
70%
người dân Bhutan
sống bằng nghề nông,
chủ yếu là hoa màu
một phần tiêu thụ
trong nước, một phần
xuất khẩu sang Ấn
Độ. Ở Bhutan không
trồng được lúa, nên
nó được nhập khẩu từ
Ấn Độ. Bữa cơm của
người dân chủ yếu là
rau củ, rất ít thịt
cá, có chăng thì
cũng chỉ là một
lượng rất nhỏ cũng
được nhập khẩu.
Thu
nhập bình quân 1400$
là một con số không
lớn, nhưng
những
thứ chính yếu trong
đời sống đã được
chính phủ chăm lo
đến mức người dân
không còn gì để lo
lắng,..có lẽ vì
những điều đó mà
cuộc sống người dân
Bhutan được cho là
hạnh phúc nhất thế
giới, một trong
những điều mà bất kỳ
ai, bất
kỳ quốc gia nào trên
hành tinh này đều
mong muốn đạtbất
kỳ quốc gia nào
trên hành tinh này
đều mong muốn đạt
được.
Vào
năm 1972, Quốc vương
Jigme Singye
Wangchuck đã đưa ra
một khái niệm để
đánh giá sự phát
triển của Bhutan, đó
là “Tổng hạnh phúc
quốc gia” GNH (Gross
National Happiness)
thu hút sự quan tâm
của nhiều quốc gia
và họ nhận ra rằng,
có nhiều quốc gia
với nền kinh tế
thịnh vượng nhưng
lại đối mặt với hàng
loạt những rắc rối
xung quanh cuộc sống
của người dân, nạn
bạo hành, trộm cướp,
thất nghiệp,…
Trong
một chừng mực nào
đó, bạn có thể thấy
rằng, việc tạo ra
con số cao nhất có
thể cho GNH là một
việc không hề dễ
dàng, nhưng Bhutan
đã biến nó thành
khái niệm, khái niệm
đó là:
GNH =
Giữ gìn bản sắc văn
hóa dân tộc + Phát
triển kinh tế với
những chiến lược bền
vững + Bảo vệ tài
nguyên thiên nhiên +
Luật pháp cai trị
hiệu quả.
Và
thực hiện nó một
cách rất nghiêm túc
để đạt được điều gần
như không thể.
Cũng
chính ý thức gìn giữ
bản sắc dân tộc, mà
Bhutan rất hạn chế
cấp visa nhập cảnh
cho khách du lịch,
họ cho rằng khách du
lịch có thể sẽ làm
xáo trộn cuộc sống
người dân của họ và
chính phủ cũng đã
đưa ra rất nhiều
biện pháp khác nhau
để thực hiện điều
này.
Chứng kiến cảnh vật thiên
nhiên hùng vĩ, môi
trường trong lành,
cuộc sống yên bình
và hạnh phúc của
người dân, khi bạn
đặt chân đến đất
nước này, chắc
hẳn bạn sẽ không
bất ngờ khi người
ta gọi đó là “Cõi Tây phương Cực
lạc cuối
cùng”….
Một
điểm đến mà nhiều
người mơ ước, chắc
chắn bạn sẽ ngạc
nhiên trước những gì
hiện ra trước mắt
bạn. Một đất nước
Bhutan được mệnh
danh là nơi hạnh
phúc nhất thế giới.
Vậy điều gì đã khiến
cho Bhutan có được
những điều tưởng
chừng như trong mơ
ấy?
Trải
dài trên triền của
dãy Himalaya huyền
thoại, giáp ranh với
cao nguyên Tây Tạng,
một phía kia là Ấn
Độ, với dân số hơn
700.000 người phân
bố khá đều trên diện
tích gần 47.000 km
vuông, cho đến những
năm cuối của thế kỷ
20, Bhutan vẫn là
một nơi gần như tách
biệt hoàn toàn với
thế giới bên ngoài.
Vào
năm 1972, Quốc vương
Jigme Singye
Wangchuck đã đưa ra
một khái niệm để
đánh giá sự phát
triển của Bhutan, đó
là “Tổng hạnh phúc
quốc gia” GNH (Gross
National Happiness)
thu hút sự quan tâm
của nhiều quốc gia
và họ nhận ra rằng,
có nhiều quốc gia
với nền kinh tế
thịnh vượng nhưng
lại đối mặt với hàng
loạt những rắc rối
xung quanh cuộc sống
của người dân, nạn
bạo hành, trộm cướp,
thất nghiệp,…
Trong
một chừng mực nào
đó, bạn có thể thấy
rằng, việc tạo ra
con số cao nhất có
thể cho GNH là một
việc không hề dễ
dàng, nhưng Bhutan
đã biến nó thành
khái niệm, khái niệm
đó là:
GNH =
Giữ gìn bản sắc văn
hóa dân tộc + Phát
triển kinh tế với
những chiến lược bền
vững + Bảo vệ tài
nguyên thiên nhiên +
Luật pháp cai trị
hiệu quả.
Và
thực hiện nó một
cách rất nghiêm túc
để đạt được điều gần
như không thể.
Cũng
chính ý thức gìn giữ
bản sắc dân tộc, mà
Bhutan rất hạn chế
cấp visa nhập cảnh
cho khách du lịch,
họ cho rằng khách du
lịch có thể sẽ làm
xáo trộn cuộc sống
người dân của họ và
chính phủ cũng đã
đưa ra rất nhiều
biện pháp khác nhau
để thực hiện điều
này.
Chứng kiến cảnh vật thiên
nhiên hùng vĩ, môi
trường trong lành,
cuộc sống yên bình
và hạnh phúc của
người dân, khi bạn
đặt chân đến đất
nước này, chắc
hẳn bạn sẽ không
bất ngờ khi người
ta gọi đó là “Cõi Tây phương Cực lạc cuối
cùng”….
Một
điểm đến mà nhiều
người mơ ước, chắc
chắn bạn sẽ ngạc
nhiên trước những gì
hiện ra trước mắt
bạn. Một đất nước
Bhutan được mệnh
danh là nơi hạnh
phúc nhất thế giới.
Vậy điều gì đã khiến
cho Bhutan có được
những điều tưởng
chừng như trong mơ
ấy?Trải dài trên triền của dãy Himalaya huyền thoại, giáp ranh với cao nguyên Tây Tạng, một phía kia là Ấn Độ, với dân số hơn 700.000 người phân bố khá đều trên diện tích gần 47.000 km vuông, cho đến những năm cuối của thế kỷ 20, Bhutan vẫn là một nơi gần như tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Ở
Bhutan, người dân
bắt buộc phải mặc
quốc phục khi đi
làm, hoặc đến
những nơi tôn
nghiêm, bình
thường bạn cũng
thấy họ mặc quốc
phục như một thói
quen, như để minh
chứng cho sự trung
thành và tôn kính.
Quốc
phục cho Nam giới
thì được gọi là
“Gho” đó là một bộ
trang phục gồm chiếc
áo khoác rộng tay,
dài đến gối, buộc
thắt ngang hông, bên
trong mặc quần sọt,
chân mang giày với
vớ cao đến gối.
Còn
quốc phục của Nữ
Giới được gọi là
“kira” gồm áo dài
tay và váy dài đến
gót chân. Trông
thật rườm rà nhưng
khi quan sát kỹ
bạn mới thấy nó
rất tiện lợi và
người dân Bhutan
được mặc nó từ khi
mới lên 3, nên cảm
giác chắc chắn sẽ thoải mái như chúng ta mặc trang phục bình thường. Không nguy nga tráng lệ, nhưng khi nhìn những ngôi làng hay phố phường ở Bhutan bạn sẽ thấy có một nét đặc trưng rất riêng, nhà xây tường gạch, quét vôi trắng, mái ngói, kèo gỗ, cửa gỗ…rất ít sự khác biệt giữa nhà này với nhà khác.
Vài
thông tin cần
thiết:
–
Để đến Bhutan
thì bạn có 2
cách: Bằng
đường bộ qua
cửa khẩu
Phuntsholing –
Ấn Độ, hoặc
đường hàng
không từ Thái
Lan, Ấn Độ,
Nepal. Bhutan
chỉ có duy
nhất 1 sân bay
quốc tế Paro,
2 sân bay còn
lại chỉ bay
nội địa. Đó
cũng chính là
2 cửa ngõ duy
nhất để nhập
cảnh vào
Bhutan.
–
Để có thể xin
được Visa
Bhutan, bắt
buộc phải đăng
ký theo đoàn
và qua 1 công
ty du lịch
Bhutan. Chi
phí tối thiểu
bạn phải trả
cho 1 người
lưu trú 1 ngày
là 250 USD
(gồm chi phí
ăn uống, khách
sạn, xe đưa
đón), giá này
là bắt buộc,
nên tùy theo
số lượng người
và các yêu cầu
khác mà sẽ có
những mức giá
khác nhau
nhưng sẽ không
dưới 250$.
–
Để có thể xin
được Visa
Bhutan, bắt
buộc phải đăng
ký theo đoàn
và qua 1 công
ty du lịch
Bhutan. Chi
phí tối thiểu
bạn phải trả
cho 1 người
lưu trú 1 ngày
là 250 USD
(gồm chi phí
ăn uống, khách
sạn, xe đưa
đón), giá này
là bắt buộc,
nên tùy theo
số lượng người
và các yêu cầu
khác mà sẽ có
những mức giá
khác nhau
nhưng sẽ không
dưới 250$.
–
Bạn được phép
–
Thuốc lá bị
cấm tuyệt đối
tại Bhutan,
mức án sẽ từ 2
– 5 năm tù
giam cho các
hành vi vi
phạm.
–
Người dân
Bhutan rất
thân thiện và
mến khách, họ
sẵn sàng giúp
đỡ bạn khi
cần, hãy làm
quen và trò
chuyện với họ,
rất nhiều
người nói được
tiếng Anh.– Không bắt cá, giết thú, chặt cây, hái hoa,…những hành vi đó có thể sẽ làm phiền lòng người dân và khiến cho nhà chức trách phải chú ý đến bạn.