Chiều Đông Xưa .- Dương Xuân Triều -

Chiều Đông Xưa .

Lạnh từ chăn chiếu ta nằm ,
Chiều xưa chìm khuất mù tăm mất rồi .
Sương giăng phủ kín nương đồi ,
Gió mang hơi lạnh đất trời lạnh căm.
bàn chân người cũ xa xăm...
Có về chốn ấy ta hằng đợi mong .
Gió ơi lạnh tận đáy lòng ,
Đông về chợt nhớ áo hồng ngày xưa .
 
Dương Xuân Triều