NHỚ MẸ
Mẹ già hai buổi phiên chợ ế
Con còn rong ruổi quãng đường xa
Những đêm thao thức thương nhớ mẹ
Đường về trời đất quá bao la.
Mẹ già có buổi phiên chợ muộn
Tảo tần nuôi đàn con chắt chiu
Nay con đã lớn đi muôn hướng
Riêng mẹ quê nghèo vẫn quạnh hiu
Nước mắt có bao giờ chảy ngược
Chắc chắn là mẹ nhớ con hơn
Có đứa cả năm chưa về được
Mẹ vẫn chờ mong chẳng trách hờn
Nhớ mẹ trong lòng buồn lẫn tủi
Đêm đêm dõi ngắm ánh sao rơi
Chắc mẹ vẫn ngồi bên hiên cửa
Lẻ bóng nhìn vầng trăng khuyết soi.
Tự nhủ lòng, con phải về thôi
Cách sông, suối, biển, qua bao đồi
Để nắm bàn tay gầy âu yếm
Đắm chìm vào đôi mắt mẹ ơi!
Nguyễn Quốc Nam