Nhớ Áo Nâu Xưa .
Nhớ Em tà áo Nâu xưa ,
Khi em mười bảy , Anh vừa biết yêu.
Trường xưa sương lạnh ban chiều ,
Và bao mộng ước ...bao điều với nhau.
Tương lai dự tính về sau ,
Cùng chung một lối , tâm đầu nợ duyên.
Nhưng rồi trắc trở ghe ,thuyền ...
Với bao thế sự , đảo điên cuộc đời .
Áo Nâu xưa ...em ở đâu rồi ...
Mình tôi đứng lại , một trời đớn đau.
Nhớ Mùa Thu Xưa .
Có mùa Thu cũ xưa rồi ,
Mà sao vẫn nhớ cái thời thu xưa .
Lá vàng đã rụng hay chưa ,
Để cho nỗi nhớ đong đưa một đời .
Để cho mùa cũ xa rồi ,
Và bao mộng ảo , một thời phù du.
Hoài nhớ hình bóng Mùa Thu,
Cao nguyên , thông lạnh , mịt mù sương rơi...
Dương Xuân Triều