Gần hai tháng nay, đối diện một trường trung học mọc lên hai quán nhậu thật lớn. Một là quán Lẩu Lương, hai là quán Hải sản. Nghe tin quán sang trọng, chiêu đãi đẹp, phục vụ lịch sự, ăn ngon mọi người từ khắp nơi ùng ùng kéo đến.
Trước đây đối diện nhà trường là một ao Sen rộng, nhà nước có kế hoặch san bằng để mở rộng thành phố, chủ yếu cho dân đầu tư như bán dụng cụ học sinh,văn phòng phẩm hay những tiệm sách v.v… mục đích phục vụ cho học sinh. Nhưng kể từ hai năm nay chẳng thấy ai đầu tư vào những ngành nghề nầy cả. Một bãi trống hoang vẫn nằm đó, cỏ lác bắt đầu tự do vươn mình trong nắng gió, chờ hoài, chờ mãi không được, nên nhà nước phải đành cho hai quán nhậu đầu tư. Trước tiên nhà nước cũng có lợi và bãi trống được thành hình,
Hai quán nhậu nầy hoạt động từ mười một giờ sáng đến hai mươi hai giờ đêm, liên tục không ngày nào nghỉ cả. Khách hay đến vào thời điểm mười hai giờ trưa và năm giờ chiều. Ngoài việc ăn nhậu quán còn kèm thêm món Karaoke bởi thế, tiếng vang lồng lộng cả khu vực ai ai cũng đều nghe rõ. Nhiều lần nhân dân than phiền và nhất là nhà trường luôn luôn bức xúc. Nhưng rất tiếc, chủ Đầu tư đã bỏ ra quá nhiều tiền cũng như sự đồng thuận của nhà nước trước khi lập quán, thì thật khó bảo người ta dẹp một cách dễ dàng. Đề nghị giảm tốc độ thì nghe còn có lý.
Trường học có gần một ngàn học sinh cấp hai, cấp ba. Tuổi vừa mới lớn. sáng đi ngang qua, trưa đi ngang lại, mười ngày chúng đã nhìn thấy trọn mười ngày, lúc nào cũng có một đoàn người ăn nhậu no say, ca hát vui vẻ.
Học sinh là một khối người, mọi từng lớp trong xã hội, nghèo giàu đủ hạng v.v…Người giàu thì muốn hưởng thụ hơn, kẻ nghèo thì tò mò học sách. Chúng ngỡ ăn nhậu là một thứ gì cao quí, sang trọng. Ca hát là một trò giải trí tuyệt vời. Bao nhiêu đó đã ăn sâu vào lòng chúng một ngày một chút và dần dà trở thành tiêm nhiểm, vì chúng còn quá thơ ngây.
Sau giờ tan học chúng tập họp nhau lũ năm, lũ bảy mua rượu, mua mồi tập tành người lớn. Một ngày tụ họp, hai ngày tụ tập rồi trở thành thói quen. Hễ gặp nhau là nhậu, chúng tự dưng quên đi ly Sinh tố, ly nước Mía cạnh góc trường. Có những lúc say quá độ, ngày mai chẳng thèm đến trường, khi cha mẹ rầy la, tra hỏi thì bảo là con bệnh. Cứ hết lớp nầy, đến lớp khác học đòi, đua chen làm băng hoại đám thanh niên vừa mới lớn.
Nhậu thì nhậu, chẳng ai cấm cản vì cả, nhưng khi vào ba, ra bảy người ta quên mất phía đối diện mình là một mái trường gần một ngàn học sinh, trong đó có con và cháu mình đang học và thậm chí chiều nay khi tan học về chúng sẽ bắt chước mình tay nâng ly vào năm, ra tám.
THỦY ĐIỀN