ÁO TRẮNG NGÀY XƯA - Lê Dủ Chân -

Một chút Huế gởi người xứ Huế.
 ÁO TRẮNG NGÀY XƯA
Mai tôi về tìm lại
Người em gái sông Hương
Bao năm rồi xa cách
Lòng vẫn nhớ vẫn thương
Xưa tôi còn trẻ lắm
Em cũng rất ngây thơ
Trên đường cùng đi học
Gặp nhau thật tình cờ
Đâu có phải là mơ
Đâu có phải là thơ
Em còn ngờ nghệch lắm
Tôi trông vẫn dại khờ
Trường em lợp ngói đỏ
Trường tôi tô vôi hồng
Hai trường chung hàng phượng
Hỏi làm sao không thương
Lần đầu tiên gạp gỡ
Tình đã ngỡ mênh mông
Đêm mơ vùng trán rộng
Ngày trông mái tóc thề
Em từ đó vụng về
Phấn son và gương lược
Tôi từ đây xuôi ngược
Đưa đón với đam mê
Bốn năm tình không nghĩ
Từ giả bé tôi đi
Tha hương đời lận đận
Tôi em lở xuân thì
Không biết em còn thương
Người ra đi thuở trước
Không biết em còn chờ
Lời hẹn ước năm xưa
Mai tôi về gặp lại
Người em gái tôi thương
Vai gầy như que củi
Áo trắng tựa thiên đường
 NHẮN GỞI
Mai nếu anh về thăm xứ Huế
Đừng đến tìm em ở sân trư‎ờng
Em đã từ lâu rời nơi ấy
Buôn bán thơ ngây giữa phố phường.
Mai nếu anh về thăm xứ Huế
Đừng mơ áo trắng nón bài thơ
Thứ ấy bây giờ xa xôi lắm
Chỉ có trong tranh bán lấy tiền.
Mai nếu anh về thăm xứ Huế
Nếu lỡ gặp em ở gặp em ở góc đường
Đừng hỏi vì sao em đổi khác
Huế mình như thế đó anh thương.
Mai nếu anh về thăm xứ Huế
Đừng nhắc ngày xưa chuyện chúng mình
Dòng nước sông Hương còn vẩn đục
Làm sao người giữ được trung trinh.
Huế mình bây giờ như thế đó
Chắc hẳn làm anh cảm thấy buồn
Em chẳng mơ chi đời phẳng lặng
Một lần gặp lại có còn chăng?
 PHA PHÔI
Huế có chi mà nhớ nhiều như rứa
Con đường xưa tóc đã ngắn đi rồi
Anh có về chỉ thấy nét pha phôi
Trên cặp mắt đôi môi người xưa củ
Người xa xưa áo trắng đã phai màu
Câu hát củ đã thay lời đổi nhịp
Em bây giờ đã đổi đời thay kiếp
Sông núi hờn duyên kiếp cũng hờn theo
Ngày ra đi đã biết là vĩnh biệt
Còn mong chi sum họp lúc quay về
Quên đi thôi câu hẹn với lời thề
Huế đã chết trong lòng người xa xứ
Mưa nào bay trong lòng người thiếu nữ?
Nắng nào hong đời lữ thứ se buồn?

Lê Dủ Chân